Admin Admin
Tổng số bài gửi : 109 Age : 45 Đến từ : HTTL Hiep Phu Registration date : 26/04/2008
| Tiêu đề: Từ một ông vua trở thành kẻ không nhà! P1 Thu Jun 05, 2008 3:06 pm | |
|
Bạn gieo gì hôm nay? Từ một ông vua trở thành kẻ không nhà! |
Gieo gì hôm nay: Nếu bạn gieo thành thật bạn sẽ gặt lòng tin Nếu bạn gieo lòng tốt bạn sẽ gặt thân thiện Nếu bạn gieo khiêm tốn bạn sẽ gặt cao thượng Nếu bạn gieo kiên nhẫn bạn sẽ gặt chiến thắng Nếu bạn gieo cân nhắc bạn sẽ gặt hòa thuận Nếu bạn gieo chăm chỉ bạn sẽ gặt thành công Nếu bạn gieo tha thứ bạn sẽ gặt hòa giải Nếu bạn gieo cởi mở bạn sẽ gặt thân mật Nếu bạn gieo chịu đựng bạn sẽ gặt cộng tác Nếu bạn gieo niềm tin bạn sẽ gặt phép màu Nhưng: Nếu bạn gieo dối trá bạn sẽ gặt ngờ vực Nếu bạn gieo ích kỉ bạn sẽ gặt cô đơn Nếu bạn gieo kiêu hãnh bạn sẽ gặt hủy diệt Nếu bạn gieo đố kị bạn sẽ gặt phiền muội Nếu bạn gieo lười biếng bạn sẽ gặt mụ mẫm Nếu bạn gieo đắng cay bạn sẽ gặt cô lập Nếu bạn gieo tham lam bạn sẽ gặt tổn hại Nếu bạn gieo tầm phào bạn sẽ gặt kẻ thù Nếu bạn gieo lo lắng bạn sẽ gặt lo âu Nếu bạn gieo tội lỗi bạn sẽ gặt tội lỗi
Vì vậy, hãy cẩn thận những gì bạn gieo HÔMNAY, nó sẽ QUYẾT ĐỊNH những gì bạn gặt vào NGÀYMAI. Nếu các bạn nghĩ đây chỉ là những "lý thuyết suông" thì hãy đọc câu chuyện dưới đây và suy nghĩ xem giá trị của "lý thuyết suông" này nhé!
Từ ông vua Donuts trở thành kẻ không nhà!
|
Ted với tổng thống Mỹ G. Bush (cha) thời hoàng kim |
TTCT - Ngoài hàng hiên của một mobile home (nhà lưu động), người đàn ông Campuchia (CPC) 65 tuổi, từng có thời là triệu phú - ông vua donut (bánh tiêu) được người dân CPC nể trọng, nay trở thành kẻ vô gia cư nằm co ro, buồn bã. Sự nghiệp và tình ái của ông ta như một chuyện phim diễm lệ không có hậu, vì sao?
Tên cúng cơm của ông là Bun Ted Ngoy. Ông xuất thân từ một gia đình bần cố nông, sinh ra tại một làng quê, gần biên giới CPC - Thái Lan. Ông nội là người Hoa. Năm 1967, ông được mẹ gửi đi học ở thủ đô Phnom Penh. Tại đó, ông yêu say đắm một công nương xinh đẹp, kiêu sa trong một gia đình hoàng tộc. Cha cô gái là một viên chức cao cấp.
Tên cô gái là Suganthini Khoeun. Cha mẹ cô mong muốn cô lập gia đình với người chồng quyền thế tương xứng. Ở tuổi trăng tròn, cô không có bạn để nói chuyện. Cuộc sống của cô bị cấm đoán nhiều thứ. Cô bị giam lỏng trong cung điện nguy nga tràn ngập gia nhân và người thân giám sát.
Tiếng sáo Trương Chi
|
Ted Ngoy ham mê bài bạc. Nay bỏ đạo Phật theo Tin Lành và chấp nhận Chúa phạt vì đã phản bội vợ con | Ở trọ trên một căn gác rách nát cách nhà cô không xa, Bun Ted Ngoy tuyệt vọng trong mối tình đơn phương. Chỉ nghĩ đến cô gái thôi cậu học sinh nghèo cũng không đủ tư cách chứ nói gì được làm quen. Nhưng một đêm nọ, anh ta nghĩ ra một cách: trèo lên nóc nhà trọ ngồi thổi sáo. Tiếng sáo buồn réo rắt thấm thía như tiếng sáo Trương Chi. Giữa đêm thanh vắng, hàng xóm nghe tiếng sáo du dương trầm bổng u tịch như tiếng tỉ tê của một chàng thanh niên si tình. Hai mẹ con cô gái nghe được tiếng sáo. Bà ta nói: “Đó là tiếng lòng của một người con trai đang tương tư”.
Hằng đêm như vậy Bun Ted Ngoy đều thổi sáo, hi vọng một ngày nào đó cô gái để ý đến mình. Một ngày nọ, anh bạo dạn viết lá thư ngắn khẩn khoản nhờ gia nhân của cô trao thư. Tuần sau đã có thư phúc đáp. Từ đó hai người bí mật trao đổi thư từ cho nhau. Bun Ted Ngoy ngỏ lời đến thăm cô. Cô trả lời không thể vì nhà nàng đầy lính canh và chó dữ.
Vào một đêm mưa tầm tã, bầu trời Phnom Penh u ám đen nghịt, Bun Ted Ngoy trèo lên cây dừa sát bờ tường nhà cô gái, trườn qua kẽm gai để nhảy vào. Người anh đẫm ướt nước mưa và máu vì bị cứa bởi những vòng kẽm gai. Anh rón rén tìm phòng cô, linh cảm căn phòng hé cửa là phòng của cô. Cô gái mở cửa, hoảng hốt nhìn người khách lạ nhưng vẫn đồng ý cho vào phòng. Và người khách lạ ấy đã ở đó 45 ngày. Mỗi lần gia nhân vào phòng dọn dẹp thì anh ta trốn dưới gầm giường. Khi màn đêm buông xuống, anh ta lại cõng cô trèo qua cây dừa để xuống đường. Hai người dạo phố Phnom Penh bằng chiếc xe gắn máy cho đến gần sáng mới trở lại phòng.
Một đêm dưới ánh trăng ngà, họ quì bên nhau cầu nguyện cao xanh chứng giám. Hai người cắt tay nhỏ những giọt máu xuống ly nước lạnh rồi cùng uống như một lời thề mãi mãi bên nhau.
Rồi một ngày mối tình vụng trộm của họ bị cha mẹ cô gái phát hiện. Họ đuổi anh, đe dọa anh và buộc anh, trước mặt những người thân trong gia đình, phải nói những lời xấu xa để cô gái quên anh.
Thoạt đầu anh nói anh không hề yêu cô gái. Anh lường gạt cô. Tới đó... anh rút dao đâm vào người máu chảy lênh láng. Anh khóc thét lên: “Làm sao tôi có thể nói những điều giả dối được” rồi ngất đi. Cha mẹ cô gọi xe cấp cứu đưa anh vào bệnh viện. Còn cô thì bị giam giữ trong phòng nhiều ngày. Cô uống thuốc ngủ tự tử, may là chỉ hôn mê.
Khi cả hai bình phục, xúc động trước mối tình của họ, cha mẹ cô gái đã chấp thuận cho họ thành hôn.
Không xu dính túi trở thành cứu tinh nhiều người
|
Cuối đời một nhà triệu phú trong căn nhà di động | Chiến tranh xảy ra vào năm 1970, Bun Ted Ngoy tham gia quân đội, được người anh cột chèo nâng đỡ, đưa lên cấp bậc cao và làm lãnh sự tại Thái Lan. Năm 1975, Pol Pot và Khơme Đỏ nắm chính quyền. Nạn diệt chủng xảy ra. Ông đưa vợ và ba đứa con nhỏ sang Mỹ.
Gia đình ông không có một đồng xu dính túi. Ông lau chùi vệ sinh trong một nhà thờ tại thành phố Tustin, miền nam Cali, và làm thêm ở cây xăng, cạnh một tiệm bán donut. Hằng đêm ông nhìn những khách hàng đến và đi. Với mong muốn làm thương mại, ông gặp người chủ tiệm đang lúc cần người quản lý.
Sau một thời gian huấn luyện, ông được người chủ giao cho trông nom tiệm Winchell's Donuts tại thành phố Newport Beach, miền nam Cali. Vợ chồng ông và những người thân thích cùng làm việc 17 giờ mỗi ngày. Quần quật cả năm, ông dành dụm được một số tiền. Ông mua lại tiệm Christy's Doughnuts của vợ chồng người Mỹ về hưu đang làm ăn thua lỗ. Nhưng từ khi tiệm này vào tay ông thì cứ phất lên không ngừng.
Ông mở thêm nhiều tiệm và giao cho những người đồng hương CPC quản lý hay hùn hạp. Quan niệm của ông: “Tôi vui vẻ. Họ vui vẻ”. Ông đi khắp Cali mở tiệm. Ông đỡ đầu và dạy nhiều người CPC làm donut, giúp đỡ hàng ngàn người CPC thoát khỏi gánh nặng trợ cấp của chính phủ.
Thương hiệu của ông nhanh chóng lan rộng khắp nơi. 40, 50, 60 tiệm? Ông đếm không xuể. còn tiếp ..... |
|
| |
|